Lòng ta như nước sông Trà mộng,
Sớm tối đò ngang… những chuyến thơ.
Tôi sẽ là cánh chim với phương trời vô định
Em mãi là hoa thơm ngát giữa vườn hoa…
*
Ngày tháng lãnh đạm cứ trôi qua,
Để mình tôi bơ vơ giữa cuộc đời.
Tôi vẫn cố tìm trong dòng đời
…quên lãng ấy,
Đôi mắt nào đã từng làm…
xao xuyến trái tim tôi.
Ta đang đơn côi chiếc bóng lẻ loi
Em chợt đến…
Như ánh nắng mùa đông,
Như cơn mưa mùa hạ,
Như ánh lửa bập bùng
giữa rừng sâu đêm lạnh.
Ta gặp em như bắt được ngọc,
Và không biết để đâu
cho khỏi mất?
Ta nuốt trọn vào người…
Ra đi
Có thể rồi mai tôi sẽ đi,
Ra đi chẳng biết đến phương chi?
Chẳng mong có một ngày trở lại
Gặp lại người thương – gặp cố tri
Mơ mộng
Có những lúc tôi ngồi trầm lặng,
Thả hồn theo cánh bướm đong đưa,
Và để hồn cuốn theo chiều gió
Đến phương trời mơ ước ngày xưa…
Kỷ niệm buồn
Anh đã vô tình
đánh mất em,
Vì anh…
không hiểu được em.
Cũng như,
Anh không hiểu được anh…
Thương em không nói nên lời
Ước chi tôi được em mời miếng cau
Miếng cau được bó với trầu
Môi anh thắm đỏ bao câu ân tình…
***
Thương em chẳng biết để đâu?
Chỉ biết trong đầu có dấu hình em
Bóng em in vách anh nằm
In trong giấc ngủ chập chờn suốt đêm
Ta đã xa em từ dạo ấy,
Một buổi chiều trên ngọn đồi thông
Có ánh nắng vàng soi cỏ biếc
Dòng sông mơ mộng ráng mây hồng.
Tôi đã trao em một nhành thông,
Em nhìn – chỉ nhìn tôi, lặng lẽ
Nhành thông ứa lệ buồn rơi xuống,
Vô tình thổn thức với tiếng ve.
Hai đứa nhìn nhau, chẳng nói chi
Vào lúc này đây, biết nói gì ?…
Chỉ có mùi thông thoang thoảng lại,
Và lòng trống trải buổi chia ly…
***
Ta đã xa em từ dạo ấy,
Trên ngọn đồi thông, mây vẫn bay
Ánh nắng vẫn đầy trên cỏ biếc
Nỗi buồn vương vấn quẩn quanh đây.
Trên ngọn đồi này, em mãi xa
Chiều nay chỉ có một mình ta
Thẫn thờ tìm kiếm nhành thông cũ,
Chỉ thấy một rừng đầy lá hoa…
Chiều nay ta đứng giữa rừng thông,
Dõi mắt tìm về nơi cuối sông
Dòng sông hờ hững xuôi nơi khác,
Đã cuốn em rồi – sông biết không ?…
(Tp.HCM 11/1992
Kỷ niệm những ngày gần tết Nhâm Thân)
Bao năm ta chờ em,
Bao năm ta tìm em
Từng đêm trong giấc ngủ
Ta mơ hình bóng em…
Nhưng khi tìm được em
Thì lại vội xa cách
Mỗi đứa một phương trời
Lệ rơi theo từng đêm…
Có phải khi biết yêu,
Là đời biết khổ đau ?
Có phải khi gặp nhau,
Thì lại vội xa cách ?…
(03/92)
Ta như nước mặt hồ phẳng lặng
Em là cánh bướm chao giữa lòng.
Chỉ một thoáng mơ mòng, xao động
Mà bao sóng ngầm dưới đáy trong…
(18/02/92)
Em ở đâu, hỡi em yêu dấu?
Anh sẽ tìm em dù ở nơi đâu…
Dù Paris xa xôi cách trở,
Dù Luân–đôn xứ sở sương mù.
Anh sẽ tìm em qua bóng hình mờ ảo,
Nét yêu kiều của cô gái phương Đông…
Tôi muốn ôm em vào lòng, với tất cả say mê
Của mối tình đầu nồng cháy
Như ánh lửa mặt trời kia rạng rỡ,
Qua bao thế kỷ chẳng lụi tàn…
***
Tôi muốn tìm nơi mắt em, một tình yêu chân thật
Như tôi đã trao em với bấy nhiêu tình
Và cả sự đam mê cháy bỏng buổi bình minh
Nhưng chẳng cầu xin em một điều gì cả,
Chỉ mong được yêu em vĩnh viễn suốt đời.
(Tp.HCM 20/06/92)
Em ơi, sao nỡ vô tình
Biển còn có sóng, sao mình chia xa?
Nếu mà sóng cả xa bờ,
Hỏi xem sóng có bơ vơ một mình?
Tình anh như bến nhớ thuyền,
Như trăng mơ nước, như đàn yêu tơ…
Chiều nay một cánh buồm thơ
Nhắc ta hình bóng đã mờ khuất xa…
(Tp.HCM 05/93)
Ta về tìm giữa dòng sông,
Chút hương trong cỏ, cánh hồng năm xưa
Tìm em trong cõi hư vô,
Tìm em trong cõi mơ hồ nào đây?
Yêu em giấc mộng vàng xây,
Yêu em khoảng trống lấp đầy trong tim
***
Ta về nhặt cánh hoa sim,
Nhớ nhung chiều tím cả miền hoàng hôn
Có gì như mắt em hôn,
Có gì như cả tâm hồn xa xưa.
Nếu mà không có buổi trưa,
Nếu mà không có cơn mưa chợt về ?…
(Tp.HCM 05-93)
Ta yêu em mùa Xuân
Hoa thơm nồng da trắng
Và yêu em mùa Hạ
Mặt trời hồng đôi má
Ta yêu em mùa Thu,
Tóc hương nhu quyến rũ
Và yêu em mùa Đông
Tuyết thua màu mắt trong…
***
Yêu em qua phố nhỏ
Chút hương thầm trong cỏ
Nhắc ta tuổi em tròn
Mùa xuân hồng môi non…
Lặng dâng em nụ hoa
Hái trong vườn đêm qua
Gởi nụ hôn ta đó
Tặng em một mùa thơ.
(Tp.HCM 05/93)
Biệt ly ! Xa nhau từ đây
Nước mắt rơi theo ngày vu qui.
Cánh bướm vương bên thềm
Tiễn bước người ra đi…
Em ơi !
Ta đã cách xa một nửa đời
Nửa đời còn lại với thương đau
Máu trong màu mắt sầu ly biệt
Chẳng biết bao giờ thương nhớ vơi.
Đường về ôi xa quá !
Thênh thang chỉ có ta
Chén rượu nồng ly biệt
Không xóa được tình xa…
(Tp.HCM 05/93)
Mưa rơi…
nặng hạt
Cho lòng
tan nát…
Từng hạt…
mưa rơi,
Như lệ
em vơi…
Thấm vào lòng ta
Nỗi buồn man mác…
Ai cất tiếng hát,
Ru tình phôi pha?
Ai cất tiếng ca,
Ru đời quên lãng?
Cho quên ngày tháng
Nỗi sầu miên man…
(Tp.HCM 05/93)
Đêm sâu như mắt của em
Ánh trăng dát ngọc xuống thềm lung linh
Cỏ trong vườn như tự tình
Sương trinh như lệ vô hình ngàn xưa…
***
Vừa bàn tay, vừa bàn tay
Mong manh, run rẩy hoa gầy trong đêm
Bóng hoa quyện với bóng em
Trăng nghiêng qua lá trộm xem vai trần.
***
Nhẹ gót chân, nhẹ gót chân
Không gian lắng đọng, đêm dần về đâu?
Sâu trong hơi thở của nhau
Ta nghe như cả nhiệm màu thời gian…
(Tp.HCM 06/93)
Yêu có nghĩa là đau,
Yêu có nghĩa là sầu
Vì lòng đã trót vương tơ,
Vì nàng đã lại ơ hờ tình tôi…
***
Tôi yêu nàng mà tình cứ phai phôi
Tôi đau buồn ngâm khúc hát chia phôi
Còn riêng nàng, nàng đi mãi xa xôi
Để luống đắng, tê tái cả bờ môi…
Vì nàng đã mãi xa xôi,
Đắng cay mới biết tình ôi là tình!
***
Mắt em vô hình đào sâu huyệt
Chôn hồn tôi trong cõi si mê…
Trăm năm lỗi hẹn câu thề
Ngàn năm ôi biết tình về nơi đâu?…
(Tp.HCM 07/93)
– “Bướm vàng đậu nhánh mù u
Lấy chồng càng sớm, lời ru càng buồn”
Em ơi sao chẳng chờ anh
Chờ anh tìm được Diêu bông, anh về !
Sao em nỡ bội lời thề
Để anh đứng đó trông về qua sông ?
***
– Bao năm em đã chờ anh
Chờ anh chẳng thấy, em đành phải sang
Phải đâu em muốn sang ngang
Để anh đứng đó với cành Diêu bông
“Đò đầy nên phải sang sông
Đến duyên em phải lấy chồng đó thôi”.
***
Diêu bông là lá chi chi,
Mà khi tìm được vơi đi tình nồng ?
Diêu bông lá thắm chỉ hồng
Đến khi tìm được, phai hồng má ai…
Chiều nay gió lạnh lòng tơ rối
Chợt nhớ mùa thu đã đến rồi.
Mùa thu đã đến! Sao vội thế ?
Để người ngơ ngẩn, buồn lên môi…
Chiều thu chợt nhớ mẹ ngày xưa,
Tần tảo nuôi con những sớm trưa
Mặc áo cho con khi trở lạnh
Mà lòng canh cánh buổi chợ mưa.
Chiều mưa, mẹ quảy gánh hàng rong
Rảo bước phố ngoài qua phố trong
Mưa khuya hiu hắt soi bóng mẹ
Bên gánh hàng rong lúc giữa đông.
Chiều Sài Gòn chợt nắng, chợt mưa
Lòng con thương nhớ mẹ ngày xưa
Thân cò một gánh đàn con dại
Gánh cả đời con, gánh ước mơ…
Mẹ đã vì con, phí tuổi hương
Cho con bay bổng với muôn phương…
Mưa thu nhớ mẹ buồn vương vấn
Chiều nay, chợt nhớ mẹ…mà thương.
(Tp.HCM 1993-2013)
Ta là Thực trong cõi đời mộng ảo,
Hay là Mộng trong cõi thực hư hao ?
Thực hay mộng, cũng chỉ là mộng ảo
Bởi cuộc đời là giấc mộng tiêu dao…
(Sài gòn 2010)
(Tứ mùa ca)
Thu ca hiu hắt sầu cô quả
Một bóng tà dương khuất nẻo xa
Ngô đồng vương vấn rơi từng lá
Hai chú nai vàng dáo dác qua.
(Sài gòn ngày cuối năm- 31/12/2013)
Xuân ca hoan khúc, khúc xuân tơ
Nắng hồng ưng ửng, chim hòa thơ
Mưa xuân lất phất, hoa đua sắc
Một cõi tiên bồng, một cõi mơ.
(Sài gòn ngày đầu năm- 1/1/2014)
Đông ca trời đất sầu đông lạnh
Cây lá hững hờ, tuyết trắng xanh
Chim chóc bơ vơ, buồn cô lẻ
Thôn xa thanh vắng, khách độc hành.
(Sài gòn ngày đầu năm- 2/1/2014)
Hạ ca vi vút sáo diều xa
Nắng vàng rộn rã đùa lá hoa
Mục đồng mê sáo, trâu ăn lúa
Lũ ve ra rả bản tình ca.
(Sài gòn ngày đầu năm- 3/1/2014)
Giữa vườn, một đóa cúc hương
Trắng phau chen giữa đám hường hồng nhan
Thu đi xuân đến bao lần,
Cúc hoa một đóa vẫn ngần sắc hương
Sắc tức thị không, đời như mộng
Không tức thị sắc, mộng một đời
Sắc bất dị không, cười vỡ mộng
Mộng tan rồi, ta có thực không ?
***
Sắc sắc không không, tình là mộng
Không không sắc sắc, mộng hư không
Sống trong cõi mộng, ta đừng mộng
Mà hãy vô thường với Sắc Không !
Đêm qua mơ thấy xuống trần
Tỉnh ra, mới biết mình đang trên trời
Vừa lúc chú Cuội đến chơi
Mới hay chị Hằng đã xuống chơi xuân
Bâng khuâng, buồn ngẩn ngơ buồn
Giá như đêm trước ở luôn dưới trần…?
Bao đêm mê mải vần thơ lạ
Mộng tưởng Nàng Thi – mảnh trăng xa…
Chợt tỉnh hồn thơ, bừng giấc mộng:
Nhất phiến nhân tâm, thi tại ta.
(Một tấm tình người – thơ ở tâm (ta).
Hai tay nâng chén quỳnh tương
Tiễn bạn đối ẩm lên đường ngày mai
Anh theo cánh gió sương phai
Dấn thân gió bụi, hồ hải núi sông
Đa đoan cái kiếp tang bồng
Đã dừng một chốc, lại nồng bước chân
***
Chén này, rồi lại chén này…
Ngày mai tiễn biệt, khi nao sum vầy ?
Tương tư như tiếng cuốc đêm hè
Khoắc khoải, bồn chồn với nhớ mong
Mong cho đêm hết, ngày mau sáng
Gặp mặt người thương, thỏa nỗi lòng…
***
Em cười, làm hồn tôi ngây dại,
Em nhìn, thiêu cháy cả tim đau.
Em đốt hồn tôi bằng giấc mộng,
Em liếc ba đào, tôi… bể dâu.
***
Bao nhiêu thương nhớ của tình tôi,
Tôi nguyện dành riêng tặng nàng rồi
Giờ chỉ còn đôi ba sợi khổ
Gom vào tôi đổ xuống sông trôi…
***
” Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch
Duy hữu ẩm giả, lưu kỳ danh ” (thơ Đường)
(Xưa nay thánh hiền đều lặng tiếng
Chỉ người uống rượu mới lưu danh) (Bùi Trọng Hiển tạm dịch)
***
Đêm nay ta uống cho say
Cho quên đi hết men cay cuộc đời
Hai tay nâng chén lên trời
Bái thiên ba bái, ta mời cao xanh
Hạ tay rưới xuống đất lành
Rưới luôn ba bận, ta mời đất xanh
Một chén uống với vô danh
Hai chén uống với trăng thanh chị Hằng
Ba chén uống với sao ngàn
Tiếp theo một chén với nàng Xuân mơ
Một chén uống với nàng Thơ
Lại thêm chén nữa với mơ hoa Quỳnh…
***
Đêm nay, không có Lưu Linh
Cớ sao không uống mà mình vẫn say ?…
Trúc Lâm cổ tự ngàn mây trắng
Yên Tử linh san, Phật hoàng thăng
Trúc Lâm văng vẳng tiếng chuông chùa
Yên Tử chất ngất tận tầng mây
Vua Trần cỡi sen theo nẻo Phật
Cổ tự ngàn năm mây trắng bay…
Từ trong cát bụi nghìn năm trước
Em vụt trồi lên, vượt đêm sâu…..
Trắng trinh, rực sáng, rồi hư ảo
Lưu lại hương trinh với nghìn sau…
(Sài gòn ngày 6/1/2014)
Trông xa cứ ngỡ đôi hồ điệp,
Dập dờn đôi cánh biếc lung linh
Từ trong cõi mộng em hiện hữu
Hay là hồn bướm hóa thành em ?
(Sài gòn ngày 7/1/2014)
Trăng từ bể khổ nào phiêu lãng,
Mà đẫm miên man những lệ vàng ?
Trăng từ tiền kiếp, sắc xanh ngời
Qua đau khổ, sắc ngời xanh hơn
***
Trăng từ viễn xứ, thủa hồng hoang
Lang thang khắp các miền nhân gian
Đi qua năm tháng, trăng mòn mỏi
Chỉ muốn nằm yên, ngủ đáy vàng
***
Trăng từ biên ải, nơi quan tái
Một sớm vào thăm những dòng sông
Trăng buồn vì những dòng sông cũ
Đã cạn trơ ra những đền đài
***
Trăng từ muôn nẻo, xa xăm lắm
Hoang lạnh, rêu phong, héo úa tà
Một mai tôi chết ôm trăng lạnh,
Khóc tôi chỉ có chị Hằng Nga.
(Sài gòn ngày 7/1/2014)
Từ bùn đen, em thoát thai đứng dậy
Giũ mùi tanh, thơm ngát tỏa hương sen
Hoa vô thường, thánh thiện, tìm cửa Phật
Hương bát nhã, thanh khiết, hướng cõi Thiền.
(Sài gòn ngày 8/1/2014)
Người đi. Từ ấy, hồn đơn lạnh
Khóc trăng ? Đã có lệ sông Ngân
Khóc tôi ? Tôi chỉ mơ màng…
Giấu bao huyết lệ trong ngàn sao rơi.
***
Người đi. Từ ấy, người đi thật
Vườn xưa, hoa rụng, bướm ong tan
Hoa rơi, hoa nở hữu tình
Bướm bay, bướm lượn vô tình với hoa?
***
Người đi. Từ ấy, người đi mãi
Tình xưa theo lá rụng bên sông
Trăm năm một kiếp mơ mòng
Tình thơ đã dứt, tơ lòng còn vương.
(Sài gòn ngày 8/1/2014)
Mỗi năm theo hẹn, hoa đào nở
Én lại cùng hoa hợp khúc Xuân
Tri âm, lòng luyến lưu xuân đến
Mỗi độ tương phùng, lại thấy xuân.
***
Lòng hoa trông ngóng bao ngày xa
Ước mong một ngày hợp vũ – ca
Vũ khúc Xuân Mơ – đào hoa nở
Hoa cười – én liệng, tiễn đông qua.
***
Tình én rạo rực giấc mơ hoa
Bao nhiêu nhung nhớ, những bâng khuâng
Thỏa lòng khao khát khi tao ngộ
Nỗi lòng tri kỷ – mối tình xuân.
(CN 12/1/2014)
Lòng ta như nước sông Trà mộng…
Sớm tối đò ngang, những chuyến thơ
Tâm thơ tinh khiết một màu
Hồn thơ sâu lắng nỗi sầu thế nhân…
(SG 13/1/2014)
Chuyện xưa, có gã Lư sinh
Lên non tìm đạo, xin mình công danh
Đạo sĩ ứng phép hóa thành
Thanh danh rực rỡ, lầu thành nguy nga…
Bỗng đâu gặp phải oan gia,
Phú quí chưa hưởng, đầu lìa khỏi sao ?
Cuộc đời như giấc chiêm bao,
Vinh hoa trước mắt, nay sao phũ phàng ?…
***
Đương khi giấc điệp mơ màng…
Giật mình thức giấc, bàng hoàng tỉnh ra :
Nồi kê đang nấu không xa,
Vẫn nghi ngút khói, là đà trong hang…
Thì ra một giấc hòe vàng,
Công danh, phú quí chỉ toàn phù vân.
Trăm năm giấc mộng kê vàng…
Mới vừa chợp mắt, đã tàn… trăm năm.
(SG 15/1/2014)
Thưở ấy, tôi chàng trai mười sáu
Yêu thơ, nên bày đặt làm thơ
Mê nhạc, nên thường hay đàn hát
Mơ mộng, thường hò hẹn trăng mơ…
***
Tối tối, bạn bè thường tụm vô
Gảy đàn, hát xướng với ngâm nga
Mỗi đứa góp năm đôi ba giọng
Nhạc tình, nhạc Trịnh với nhạc Ngô…
***
Đôi đứa ngâm thơ giọng vịt khàn
Xuân Diệu, Nguyễn Bính với Lan Viên
Hết ngâm rồi hát, rồi tán chuyện
Mỗi tối một nhà, hát ca vang…
***
Bây giờ, mỗi đứa đều sương gió
Mỗi lúc gặp nhau lại kể nhau
Ngày xưa thường xách đàn đi hát
Nghiêu ngao ngoài phố dưới mưa ngâu…
(SG 17/1/2014)
Đêm thâu.
Đêm thương đau
Đêm sâu không màu,
Đêm sầu nỗi đau miên man,
Đêm buồn sâu lắng tan hoang, lỡ làng
Đêm đông cô đơn, đau thương, mơ màng tình nhân…
***
Mưa rơi.
Mưa rơi rơi…
Cho đời chơi vơi,
Cho sầu lên khơi, hoang mang
Cho lòng tiếc nuối, tan hoang, ngỡ ngàng
Cho tình như bao cơn mộng vỡ tan, thẫn thờ…
***
Tình xa.
Tình ra khơi
Tình ta tơi bời,
Tình sầu buông lơi, ngẩn ngơ
Tình buồn xa khuất hững hờ chân mây,
Tình thơ từ đấy như tỉnh, như say, bơ phờ…
(SG 17/1/2014)
Đêm khuya hoang vắng, rừng sâu thẳm,
Một gã thư sinh, mộng dưới hoa.
Hoa yêu, nhập mộng hồn trinh nữ
Tình lang, trinh nữ thắm duyên mơ…
***
Mây hạc, trăng ngàn, cùng phiêu lãng
Bên nhau, một giấc mộng ngàn năm
Hoa yêu, hoa thắm mối tình thơ
Chàng yêu, chàng ngắm đóa lan vàng
***
Đâu hay duyên số do tiền định
Duyên hết, tình cũng vội lìa tan
Hoa rụng, nàng cũng hòa vào đất
Để lại tình lang sầu ngổn ngang…
***
Thẫn thờ, chàng trở về quê cũ
Nhìn hoa, lại nhớ đến Hoàng Lan.
Tình đây, hoa đấy, người đâu nhỉ ?
Liêu trai một thoáng giấc mộng tình…
***
Đêm đêm nhung nhớ, mộng Liêu trai
Mộng mị giai nhân, mộng thiên thai
Hoa cười, ngọc thốt, trăng lơi lả…
Hư ảo cuộc tình, hư ảo ai ?
(SG 18/1/2014)
Tặng Bà xã
Phượng hồng, để lòng tôi mơ mộng
Bao đêm thao thức, mỏi mòn trông
Mong tiếng ve kêu, hoa rực đỏ…,
Cho lòng tôi gặp đóa hoa lòng.
(SG 20/1/2014)
Em cười, làm hồn tôi ngây dại,
Em nhìn, thiêu cháy cả tim đau.
Em đốt hồn tôi bằng giấc mộng,
Em liếc ba đào, tôi… bể dâu.
(SG 20/1/2014)
Bước đến vườn xưa, chợt chạnh lòng
Vườn xưa, hoa đó, người đâu ta ?
Mây buồn nước lạnh, xuân phong kín
Trăng mờ sao rụng, bóng thu xa…
***
Người ở bên trời, ta ở đây
Bao nhiêu thương nhớ, thắp đêm ngày
Thắp trong màu nắng ngàn hoa sáng,
Thắp lửa đêm sâu vạn cổ đầy…
(SG 20/1/2014)
(Hoa mơ)
Mai pha tuyết trắng hay hoa trắng
Mà đứng hiên ngang giữa tuyết giăng ?
Sương tuyết không làm nao núng chí,
Chỉ chờ hơi ấm gió xuân sang…
(SG 22/1/2014)
Bên hồ một khóm trúc xanh xanh
Dáng thẳng thanh thanh lá với cành
Lá xõa lơ phơ đùa mặt nước
Chim chuyền ríu rít giọng hòang oanh
Thuyền lan lờ lững trên hồ biếc
Búp nõn mơ màng dưới nắng hanh
Quân tử có thương thì nán lại…
Gỡ giùm em những lá cành quanh !?…
(SG 23/1/2014)
Đã biết yêu em là sẽ khổ…
Mà tôi vẫn cám dỗ mình yêu.
***
Yêu em, từ đấy hoa mộng nở
Muôn hương tỏa ngát trong vườn thơ
Vườn yêu diễm lệ, đầy hương sắc
Ong bướm rập rình say nhụy mơ
***
Yêu em, từ đấy trăng tươi sáng
Dào dạt niềm yêu tỏa sắc vàng
Ngàn sao lấp lánh khoe muôn sắc
Trăng sao rạng rỡ ánh kim quang
***
Yêu em, từ đấy ta say thêm
Say tình, say mộng, rồi say thơ
Say nắng, say trăng, say mây gió
Say ngày không đủ, lại say đêm
***
Yêu em từ đấy, đời như mộng
Bao nhiêu thanh sắc cũng như không.
Không em, đời như thiếu tất cả,
Cả trời, cả đất, cả hư không…
***
Đã biết yêu em là sẽ khổ
Mà tôi chẳng cản được mình yêu.
(SG 24/1/2014)
Hôm qua tình còn như mơ say
Như trăng lên đỉnh, như mây bay
Mà nay như nước trôi ra biển
Cánh buồm lướt gió mờ chân mây
***
Hôm qua tình là vần thơ say
Như mộng quần tiên giữa thiên thai
Mà nay như lá khô rơi rụng
Âm thầm xuống đất chẳng ai hay
***
Tình phai nhạt như mây thôi bay
Như trăng thu rụng, tỉnh cơn say
Như tàn cơn mộng về với thực
Chỉ còn bẽ bàng với đắng cay
***
Tình phai nhạt thì cứ nhạt phai
Đừng đem đau xót lẫn chua cay
Xát lên vết thương đang rướm máu
Dội vào giấc mộng ta đang say…
(SG 27/1/2014)
Ta đến trần gian này du lãng
Dù trong thoáng chốc mộng mang mang
Trần gian hỡi, có bao giờ nhớ ?
Một gã vì mi đã đến trần hoàn
***
Ta đến trần gian vì đam mê
Của lạc thú thi họa cầm kỳ
Và của bao thú vui tao nhã
Với hương quỳnh, những áng Đường thi
***
Ta đến mi cũng vì chút bụi
Của hồng trần nặng gánh sầu đau
Đời là mộng, lòng người không mộng
Ngỡ cõi trần là mãi thiên thâu
***
Ta đến mi vì chút nợ trần
Đã giũ sạch nhưng còn vương vấn
Để tìm lại những gì hư ảnh
Còn sót lại trong cõi phù vân
***
Ta đến hồng trần trong giấc mộng
Đời phù du như bọt biển nông
Sống hối hả như chưa từng sống
Đâu biết rằng, mộng sẽ hư không ?
***
Bụi hồng trần tuy nhẹ mà vương
Tình là mơ mà cứ đau thương
Hương thì ảo nhưng lòng vẫn nặng
Mộng như mây trong cõi vô thường
***
Trần thế hỡi ! Sao lòng cứ tưởng
Hương là thực, mộng là yêu đương ?
Dương thế chỉ bềnh bồng hư ảo
Mộng tan rồi, hương chỉ khói sương…
(SG 17/2/2014)
Anh sẽ mở một phiên tòa hình sự,
Xét xử em vì tội cướp tim anh.
Và tuyên em hai vạn chín ngày đủ,
Phải chịu án tù trong trái tim xinh.
***
Anh không cho em được hưởng án treo,
Vì như thế em sẽ được tại ngoại.
Và trại giam sẽ trở nên lạnh lẽo
Vì Ngục – Tim không thể thiếu một người.
***
Anh giam em trong nhà lao Tình Ái
Chung thân trọn đời trong lâu đài Hoa
Nơi có hai giám thị trai và gái
Là hoàng tử và công chúa chúng ta.
***
Anh sẽ tuyên một bản án bằng thơ
Thuật ngữ pháp lý là ngôn ngữ thơ
Thời gian án treo – Tình yêu thử thách
Mỗi năm tù qui đổi một năm yêu.
***
Anh tuyên em không được yêu ai tất
Vì như thế làm quan tòa đau khổ.
Em chỉ được yêu một người duy nhất
Đấy chính là chàng Thẩm phán yêu thơ.
***
Anh tuyên em làm vợ suốt đời anh,
Cùng là tù nhân của lâu đài Tình Ái.
Hai đương sự cùng đắp xây tổ ấm
Yêu suốt đường đời mưa nắng chẳng phai...
(SG 21/2/2014)
Rừng phong ai nhuộm mà hồng,
Tuyết sơn ai phủ mà trong trắng ngần ?
Hồng nhạn bay vút tầng xanh
Lá kia ai nhuộm thành vàng giữa thu ?
***
Hồ ngọc ai xẻ làm đôi ?
Nửa đắm trăng vàng, nửa nổi đáy thu.
Non xa ai dát vàng pha,
Mưa thu ai thả mà ru kín trời ?
(SG 24/2/2014)
Chuyện tình Lưu Bình và nàng Châu Long
Trung thu trăng sáng mái hiên
Chàng thì nghiên bút, nàng chuyền thoi tơ
Tranh vàng mái rạ ngẩn ngơ
Tình chàng ý thiếp nên thơ thưở nào
Một nén tơ chín mươi hào
Nuôi chàng ăn học mong sao bảng vàng
Ngày chàng đỗ trạng về làng
Ngựa Trạng đi trước, kiệu nàng theo sau
Hai bên hai hàng lính hầu
Vác loa mở lối mau mau Trạng về
Già trẻ khắp nẻo cùng quê
Nô nức đi đón Trạng nguyên về làng.
***
Đêm nay trăng sáng mộng vàng
Chàng thì đèn sách, còn nàng quay tơ
Tình nghèo hai đứa nên thơ
Chàng cứ lo học, thiếp lo phụ chàng
Một mai giựt được bảng vàng
Tân khoa đỗ trạng, thiếp chàng nên duyên
Bây giờ chàng hãy bút nghiên
Ngày sau đỗ đạt công danh tự hào
Dầu hao thì mặc dầu hao
Dầu hao thiếp rót, đèn mờ thiếp mang
Ngày chàng vinh hiển về làng
Là ngày thiếp với tân lang động phòng.
(SG 6/3/2014)
Một thưở xa xưa trên khúc sông Thương
Có chàng ngư phủ tên gọi Trương Chi
Làm nghề đánh cá trong những đêm sương
Chàng có tiếng ca ru lòng người đi
***
Ngàn lau vi vút giọng chàng bay xa
Cung vũ réo rắt hồn cầm mênh mang
Điệu nam ai – oán tiếng lòng như hoa
Bi thương ray rứt như cuộc đời chàng
***
Lầu son gác tía có nàng Mỵ Nương
Con quan Lạc tướng bên sông khuây sầu
Dáng hồng tha thướt, gót ngọc lưu hương
Mặt hoa môi hạnh, mắt phượng mày ngài
***
Lòng nàng u ẩn, hồn sầu mang mang
Khi buồn nàng hát, khi sầu làm thơ
Nguyệt cầm dạo phím khúc “Phượng Cầu Hoàng”
Tay ngân dây uyên rung bao đường tơ
***
Vào một đêm trăng man mác sông dài
Đang ru đường tơ thả hồn mộng mơ
Nàng ngưng phím loan: – Văng vẳng tiếng ai…
Sầu mang lan tỏa mơ màng thuyền mơ ?
***
Một giọng ca u uẩn, khi trầm khi thoảng
Cùng hồn cầm réo rắt ngàn tiếng rơi
Như tâm sự, trút gởi niềm ai oán
Ôi ! Giọng ca làm mê hoặc lòng người
***
Như cảm được nỗi lòng người đang hát
Và thấu hiểu tâm sự của lời ca
Nàng chợt thấy lòng mình hương bát ngát
Và tâm hồn rung động những niềm mơ
***
Nàng mộng tưởng đấy là hoàng tử trẻ
Đang du ngoạn trên những chiếc thuyền loan
Và gửi tình ý từ muôn vạn nẻo
Đến với nàng như ước hẹn tình xuân
***
Ngày ngày hồn nàng mộng tưởng tiếng đàn,
Đêm đêm lòng rạo rực đón lời ca…
Một mùa trăng rồi lại một mùa trăng,
Mỵ Nương tình mộng, hương lòng bay xa…
***
Một đêm trăng thu bát ngát sông Thương
Tiếng hát ngưng bặt cho lòng sầu mơ
Sông đây, trăng nước mây trời còn vương
Mà người chẳng thấy, nhớ thương bơ phờ
***
Yêu ai tiếng hát tiếng đàn như mộng
Lòng ôm sầu mộng sinh lòng tương tư
Phải chi không biết, không nghe tiếng lòng,
Phải chi câm điếc cho tình không ru ?
***
Khổ nào bằng khổ nhớ thương mộng lang
Thuốc nào chữa khỏi tương tư mộng tình
Mình hạc xương mai ngày một võ vàng
Thương thay liễu yếu đào tơ u buồn
***
Bao thầy lang chữa cho nàng chẳng đặng
Vì một nỗi chẳng biết là bệnh chi ?
Thuốc thang không thiết, ăn uống chẳng màng
Bởi tâm bệnh phải chữa bằng tâm y
***
Thương con, quan lớn cho vời chàng Trương
Trương Chi áo tơi nón lá chân trần
Dáng người thấp bé, dạn dày phong sương,
Hình nhan xấu xí, tứ bề vô thân
***
Mỵ Nương vừa thấy người nàng mộng mơ
Bỗng dưng ngoảnh mặt che tay bẽ bàng
Vội vàng quay bước xua hình bóng thơ
Rảo nhanh vào thẳng một mình phòng loan
***
Lòng nàng sụt sùi, lòng đau quặn thắt
Bao nhiêu mơ mộng bỗng thành khói mây
Tình là chi cho lòng người héo hắt,
Mơ mộng chi nhiều vỡ mộng càng đau ?
***
Thương thay ! Chàng Trương từ đấy mất hồn
Ngẩn ngơ, thơ thẩn như người Cung Trăng
Quên ăn biếng ngủ, ngồi mơ một mình
Trên sông vắng bặt tiếng đàn tri âm
***
Sông Thương Bến Nhớ thuyền mơ vắng người,
Vắng luôn cả tiếng hát cười dưới trăng…
Tương tư sầu tủi thất tình khôn nguôi,
Chàng Trương từ đấy về nơi suối vàng…
***
U tình mang xuống cửu tuyền chưa tan
Thịt xương rã nát nhưng hồn còn vương
U hồn lẩn khuất khói sương hồng trần
Hận tình kết ngọc từ ngàn đau thương
***
Một tay thợ khéo đẽo thành chén ngọc
Hiến vào dinh quan để được thưởng công
Nàng chợt buồn nhớ mối tình thưở trước
Tình mộng tan rồi, đâu người trên sông ?
***
Hình bóng chàng Trương mờ ảo mây khói,
Ẩn hiện như mơ trong lòng chén ngọc…
Nàng chạnh lòng… Bất giác giọt châu rơi,
Chén vỡ tan thành muôn ngàn hạt nước…
***
” Than ôi ! Kiếp này duyên đã lỡ duyên
Thì thôi xin nguyện kết nguyền duyên sau
Sông Thương nước chảy đôi dòng sầu miên
Thuyền tình ai chở riêng ai nặng sầu ?…”
(SG 10/3/2014)
Gót hồng thả bước bên hồ mộng
Phượng thắm đôi hàng rộn tiếng ve
Sen tiền lúng liếng trên ao biếc
Một bóng chim quyên vút gọi hè…
Hồ Gươm vẫn thế nước trong xanh
Từ thuở vua Hùng mở cõi nhanh
Văn hiến ngàn năm ngời nước sáng
Hùng thiêng vạn cổ ẩn non thanh
Nỏ vàng Âu Lạc ngàn tên quí
Kiếm báu Hồ Gươm một lưỡi thần
Đuổi sạch quân thù hoàn kiếm báu
Hồ thiêng mãi sáng ánh long lanh…
(SG nữa đêm về sáng 28/5/2014)
Khuya về bóng nguyệt tỏa lung linh
Trần thế từ xưa vẫn nặng tình
Nhớ bóng người về duyên thắm mộng
Thương hình ai đến ước ba sinh
Trăm năm một giấc không tròn vẹn
Một kiếp nghìn thu trọn chữ trinh
Dẫu bước đường đời không lối hẹn
Nhưng lòng vẫn mãi một hương quỳnh…
(SG 28/5/2014)
Mưa buồn lách tách giọt sầu rơi
Vũ trụ đêm nay lại thảm đời
Héo hắt nghiêng trời mưa một cõi
Âu sầu ngữa đất nước trăm nơi
Hoa trôi nước chảy tình lưu lạc
Bến vắng người thưa phận rã rời
Nhân thế bơ vơ người có biết
Mưa sầu tê tái ướt hồn tôi ?…
(SG đêm mưa 28/5/2014)
Trăng Thu Ngâm Khúc Hát Ly Tao
Đêm thu man mác ánh trăng ngà
Trần thế mơ màng bóng nguyệt nga
Gảy khúc Ly Tao mơ ngọc quế
Nâng ly mỹ tửu mộng quỳnh hoa
Không gian bát ngát hoa và nguyệt
Khoảnh khoắc giao hòa nguyệt với ta
Hỏi khắp giang hà ai một bóng,
Trăng thu ngâm khúc hát Ly ca ?…
(SG 29/5/2014)
Đêm hè khó vỗ giấc Nam Kha
Một thoáng phiêu diêu giấc mộng đà:
Thành lũy lâu đài ôi tráng lệ
Lầu son gác tía ngát trăm hoa
Hoàng hương mỹ tửu tràn muôn lối
Ngọc nữ thân ngà ngập tiếng ca…
Giật thót bừng mơ đà tỉnh thức,
Thì ra một giấc mộng Nam Kha.
(SG 30/5/2014)
Đêm đông tuyết trắng phủ ngoài song
Cảnh vật đìu hiu gió lạnh lòng
Lất phất rơi bay từng bụi tuyết
Vù vù thổi rát những cuồng phong
Trăng tàn sao lạnh mờ nhân ảnh
Bến vắng thuyền neo lữ khách mong
Gió tuyết thi nhau vần vũ mộng
Hoài lang, thiếu phụ lệ cô phòng…
(SG 1/6/2014)
Đêm Xuân phơi phới cái hồng nhan
Một cõi trần gian dệt mộng vàng
Réo rắt cung đàn ngân tiếng hát
Hây hây gò má nữ mơ màng
Hoa xuân đua nở, người đua mộng
Rượu Tết tràn ly pháo nổ vang
Một cõi tiên bồng hoa với nguyệt
Ngàn năm trần thế vẫn mơ Xuân…
(SG 2/6/2014)
Cung đàn một gánh mộng du ca
Bốn bể năm non cũng là nhà
Gởi cả thăng trầm vào phách nhạc
Mang bao cung bậc nhập lời ca
Khi say gảy khúc ca Trường Hận
Lúc tiếu ngâm nga Hậu Đình Hoa
Lãng tử tay đàn vui chân bước
Du ca tiếng hát thả hồn xa…
(SG 3/6/2014)
Kỳ thủ so tài dụng thủ – công
Đôi bên quyết chiến bất khoan hồng
Công thành vạn mã Trường xà trận
Thủ lũy thiên binh Bát quái chông
Cao kế tiểu binh thu ải Bắc
Thấp mưu đại tướng mất kinh Đông
Tinh hoa chiến trận trong kỳ phổ
So với ngoài đời có khác không ?
(SG 4/6/2014)
Thi ca là tiếng hát Nàng Thơ
Gởi những tâm tình bao ước mơ
Ý mộng thâm trầm thu trải lối
Lời thơ bát ngát nguyệt xanh lơ
Tao nhân thổn thức sầu nhân thế
Mặc khách mơ màng nhớ tiếng tơ
Thơ rượu từ xưa là cõi mộng
Nàng thơ chỉ đến với người thơ…
(SG 7/6/2014)
Hội họa muôn đời vẫn giống thơ
Thu vào trong một bức tranh mơ
Muôn hồng ngàn tía hoa tàn nở
Biển rộng non cao trăng tỏ mờ
Chấm bút muôn ngàn đường nét vẽ
Thu tay một bức họa như thơ
Cuộc đời vạn sắc muôn màu ấy…
Cũng đủ thu vào bức họa tơ.
(SG 9/6/2014)
Rượu là tinh túy của thiên nhiên
Là thứ men say của ruộng điền
Mới sáng mơ màng bầu rượu nóng
Đến trưa mê mẩn tận Tây thiên
Khi buồn dốc một bầu hàn ẩm
Lúc hứng cùng thiên bối bạn hiền
Đã sống trên đời ai chẳng biết
Một lần lạc bước tới cung tiên.
(SG 13/6/2014)
Rừng thông lộp độp tiếng thông rơi
Xào xạc vi vu suốt một đời
Dáng thẳng hiên ngang lòng chính nghĩa
Nhựa thơm ngan ngát dạ không vơi
Quả tròn nho nhỏ trần trụi vỏ
Lá nhọn hình kim mỏng mảnh rơi
Kiếp trước sinh làm người nghĩa khí
Đời này vẫn giữ dạ không lơi
(SG 14/6/2014)
Hoàng hoa một khóm nhỏ trong vườn
Ở giữa ngàn hồng đủ sắc hương
Lặng lẽ vàng tươi phô sắc thắm
Nhẹ nhàng hương dịu ẩn hơi sương
Thi nhân thưởng thức trà hoa cúc
Lữ khách nhâm nhi rượu cúc hường
Mỗi độ thu về hơi chớm lạnh
Người xem cúc nở, ý thu vương
(SG 15/6/2014)
Bên suối mơ màng một dáng mai
Sương pha tuyết nhuộm trắng canh dài
Lay lay hoa trắng vương màu tuyết
Mảnh mảnh thân gầy quyện bóng mây
Bền bĩ vươn mình trong gió núi
Hiên ngang thẳng đứng giữa ngàn cây
Đông tàn trời đất âm u lạnh
Xuân đến bừng lên một sắc mai
(SG 16/6/2014)
Ta muốn quên buồn trong chốc lát
Mà rượu vào sao cứ buồn lay
Sầu là chi, rượu vào không hết
Rượu là chi, cạn hoài chẳng say ?
Không buồn thì ai cần rượu ẩm
Chẳng rượu sao có thể giải sầu
Thơ với rượu là đôi tri kỷ
Buồn với rượu là cặp tri âm
Nâng chén tiêu sầu, sầu chất ngất
Tưới rượu xuống suối, suối buồn lay
Nâng chén mời hoa, hoa buồn héo
Mượn thơ hòa rượu thành thơ say
Người buồn thì cảnh tựa mây bay
Người say, cảnh như say cùng người
Tự cổ phi nhân túy bất tửu
Còn buồn, còn rượu, còn thơ say…
(SG 18/6/2014)
Một sớm tôi về thăm lại dòng sông
Dòng Trà Giang vẫn lững lờ xuôi ngược
Cát đôi bờ vẫn một màu vàng mượt
Và con đò lặng lẽ một mình trôi.
Đôi hàng dừa vẫn rì rào nổi sôi
Chạy rượt đuổi dài trên triền cát trắng
Thấp thoáng xa mái rạ vàng trong nắng
Khói xanh lam buổi sáng sắp ra đồng.
Vài con cò trắng dập dờn qua sông
Lão ngư ông lại quăng chài tung lưới
Trong ánh nắng vàng tươi một ngày mới,
Anh nông quê lại vác cuốc dắt trâu
Lang thang tôi dạo trên triền cát nâu
Hỏi sông rằng: – Chẳng thấy bờ xe nước?
Sông mỉm cười yêu: – Đấy là lúc trước,
Vì bây giờ đã có nước Thạch Nham!
Lòng chạnh nghĩ: Thời gian quá tham lam
Cuốn tất cả những gì thuộc quá khứ
Dẫu con tim của những người xa xứ
Vẫn mơ về những kỉ niệm ấu thơ…
Văng vẳng chuông chùa Thiên Ấn lơ mơ
Chợt thảng thốt: – Thời gian trôi quá vội,
Mới ngày nào mà giờ tuổi đã trội.
Tôi thở dài một tiếng giữa thinh không…
Một mình tôi trơ trọi giữa bến sông.
(Quảng Ngãi 24/6/2014)
Những lúc xa em chợt thấy buồn
Bơ vơ một bóng nhớ em luôn
Nhớ nào bằng nhớ người yêu ấy
Buồn nẫu như buồn mẹ nhớ con ?
Từ độ em đi, hoa cỏ úa
Khi chưa mặt gặp, lệ ngâu tuôn
Người đi cả tháng trăng tàn lạnh
Em đến bừng lên cả suối nguồn
(SG 25/6/2014)
Anh đã nhủ với lòng không ghen nữa
Mà sao lòng vẫn cứ nghĩ bâng quơ:
Em còn yêu hay đã chán thơ,
Sao thờ ơ với những vần thơ đẹp ?
Em không nhớ hay rụt rè khép nép
Để anh chờ mòn ghế đá công viên
Chiều hẹn hò, bao cô đẹp như tiên
Sao anh thấy lòng mình buồn vô cớ ?
Có phải em bận, hay không còn nhớ
Chàng thi sĩ suốt ngày mộng với mơ,
Và hằng đêm vật lộn với vần thơ
Để dâng tặng người mơ bao tuyệt tác ?
Em đã quên hay mãi nghe nhạc
Mà không nhớ giờ hẹn của đôi ta.
Hay em đã phải lòng một người xa,
Không còn nhớ chiều nay ta đã hẹn ?
Anh ngắm hoa, tự dưng lòng thấy thẹn
Sao lại ghen với người đẹp như thơ ?
Vì hoa đẹp sẽ biết bao bướm mơ
Đến ve vãn nàng hoa nâng cánh mộng.
Anh vẫn biết, yêu em là cõi mộng
Và dặn lòng đừng ghen bóng gió trăng,
Đừng nghĩ rằng: hoa đẹp, bướm lăn tăn…
Sao vẫn thấy lòng mình ghen với gió ?
Anh vẫn biết, tình yêu luôn khốn khó
Bởi ghen tuông là bản chất tình si
Và men yêu không thể thiếu ghen vì
Nhưng lòng vẫn hờn ghen vì mộng mị
Cố an ủi: – “Ghen cho tình thi vị”…
(SG 1/7/2014)
Trước núi chênh vênh đóa thạch lan
Trông xa cứ ngỡ bướm thiên đàng
Chơi vơi một dáng hoa đầu núi
Chấp chới muôn vàn sắc bướm hoang
Nữa phận thân sinh từ đá khối
Một phần cánh tạo bởi sương tan
Kết tinh linh khí từ trời đất
Kiến tạo sắc hương thật rỡ ràng
(SG 5/7/2014)
Hẹn em bên suối trắng hoa ngàn
Ngơ ngẩn rừng chiều tím sắc hoang
Hàng thông thấp thoáng ven sườn dốc
Một cánh chim kêu vói gọi đàn
Rừng chiều mơ mộng bóng giai nhân,
Gót sen trinh trắng chẳng bụi trần.
Mây nước ngừng trôi chờ khoảnh khoắc
Dáng ngà nàng đến sáng rừng hoang
Nàng đến…Chao ôi cả một miền
Tưng bừng rực rỡ như cõi tiên…
Nàng đến…Chao ôi khi nàng đến
Hoa cỏ bừng lên một sắc riêng
Hoa cỏ vì em bỗng ngại ngùng
Người đâu mà đẹp tựa như nhung
Người đâu mà trắng như Tiên nữ
Em khiến mùa xuân bỗng thẹn thùng
Em đến lòng tôi sạch muộn phiền
Hồn tôi như lạc vào cõi tiên
E ấp em nâng tà áo mộng
Hồn tôi rơi rụng xuống bao miền
Khoan thai từng bước em đi đến
Từng bước lùa hương khắp cõi riêng
Em đến hồn tôi ngơ ngẩn dại
Ngơ ngẩn một đời gót chân tiên…
(SG 10/7/2014)
Đã trót sinh ra phận má hồng
Truân chuyên phải chịu kiếp long đong
Cầm kỳ thi họa bao tài sắc
Ngôn hạnh công dung vẹn đức – tòng
Một kiếp lênh đênh cay đắng dạ
Mười năm lưu lạc tái tê lòng
Tiền Đường trẫm ngọc cho xong kiếp
Cửa Phật nương mình giũ sắc không
(SG 11/7/2014)
Đã trót sinh ra phận má hồng
Mười lăm năm trải lắm long đong
Lầu xanh, Tú – Bạc đe lời bướm
Gác Bích, Sở Khanh gạt tiếng ong
Gặp hận Hoạn Thư, cay đắng dạ
Ngộ duyên Từ Hải, thỏa thê lòng
Tiền Đường trẫm ngọc cho xong kiếp
Cửa Phật nương mình giũ sắc không.
(SG 25/7/2014)
Sầu dâng chất ngất chân mây
Hoa trôi nước chảy, mưa bay mịt mờ
Nguyệt cầm ngân một tiếng tơ
Cung đàn lỡ nhịp, duyên mơ lỡ làng
***
Sầu vương mắt biếc mênh mang
Từ khi em bước ngỡ ngàng sơn khê
Hồn sa xuống cõi si mê
Hoa rơi tan tác biết về nơi đâu ?
***
Sầu chìm trong mộng bể dâu
Tiếng lòng thổn thức nỗi đau phận người
Cũng là một kiếp chơi vơi
Người đi kẻ ở để vời vợi thương
***
Sầu tan vào cõi vô thường
Để hồn phiêu lãng về phương trời nào ?
Đành rằng cõi mộng hư hao
Ngàn sau, sầu cũng như sao trăng ngàn…
(SG 3/8/2014)
Đã thấy bên trời một chút hương
Của mùa thu quyện ở trong suơng
Mây xa lững thững duờng mơ mộng
Rừng phong phơn phớt chuyển sang hường
***
Ngô đồng ngơ ngẩn lá vàng rơi
Thả buồn trong nỗi nhớ chơi vơi
Thôn nữ bâng khuâng nơi bên nước
Lòng thầm tự hỏi: Hỡi chàng ơi ?
***
Chiều buông nắng nhạt phủ ngang đồi
Lũ nhạn líu ríu gọi tìm đôi
Heo may ươn ướt mang hơi nước
Đợi những cơn ngâu bất chợt rơi
***
Người đi kẻ ở, lòng thầm tiếc
Để mộng vương vương nơi mắt biếc
Của những cô nàng tuổi chớm yêu
Trong ngâu đã ẩn niềm thu biệt.
(SG 4/8/2014)
Lão Nguyệt ông Tơ đã sắp bày
Tơ hồng lá thắm buộc cùng dây
Duyên ưa phận đẹp, chim đan cánh
Phận cải duyên kim, cá nối vây
Vô phận, đêm Tần sao nhạt nhẽo
Hữu duyên, ngày Tấn nguyệt nồng say
Ông Tơ đã khéo se duyên thắm
Thử hỏi ai còn cải được đây ?
(SG 10/8/2014)
Thất tình là cái chi chi ?
Mà khi lúc đứng lúc đi thẫn thờ
Trong đầu cứ nghĩ lơ mơ
Đôi chân cứ bước hững hờ như không
***
Ban ngày đầu óc lông bông
Đêm đêm trằn trọc như không muốn nằm
Canh đầu cho đến canh năm
Mông lung nhìn ánh trăng rằm ngoài sân…
***
Giá như nàng ấy có tâm
Thì không đến nỗi xa xăm cuộc tình
Nếu mà nàng ấy có tình
Thì đâu phải chịu chia hình bóng yêu
***
Đêm nằm nghe tiếng chim kêu
Giật mình thảng thốt: Người yêu gọi mình…?
Nhìn ra trời đã sáng tinh
Từ đây tôi biết thất tình là chi…
(SG 12/8/2014)
Trà là thức uống của trần gian
Là thú vui nhàn bậc trí nhân
Sáng sớm đôi bình hương cúc, sứ
Trưa chiều một tách vị sen, lan
Văn nhân thưởng nguyệt, đàm trà đạo
Lữ khách ẩm trà, luận thế gian
Cuộc sống không trà thành tẻ nhạt
Trà dư tửu hậu, thú nhân gian.
(SG 14/8/2014)
Phụ nữ từ xưa phận má hồng
Khiến bao khách tục động tơ lòng
Mặt hoa da phấn như mai trắng
Liễu yếu đào tơ tựa tuyết trong
Khiến lắm anh hùng sa ải sắc
Làm bao vương đế mất thành đông
Công dung ngôn hạnh, khuê môn giữ
Nội trợ tề gia vẹn chữ tòng.
(SG 18/8/2014)
Sa trường vó ngựa chiến chinh xa
Chinh phụ mong chồng dạ thiết tha
Ngày dõi ven sông, mơ một bóng
Đêm nhìn vách núi, nhớ đôi ta
Biên thùy bọc xác hòn tên lạc
Sơn cước phơi thây mũi đạn sà
Từ cổ, chiến trường ai trở gót ?
Nỗi lòng chinh phụ mộng hoàn ca.
(SG 22/8/2014)
Cung nữ mơ màng tại gác loan
Lòng thầm luyến tiếc thủa huy hòang
Quân vương ngự hạnh ban ân phượng
Thần thiếp dâng hoa hưởng phúc loan
Say ngọc mê hoa, vui khắc sáng
Hoa chê liễu chán, tủi canh tàn
Cung vàng điện ngọc nay hoang lạnh
Chôn cả xuân tình, ngập oán than.
(SG 24/8/2014)
Một chiều tà, trên dặm đường thiên lý
Gã dừng chân nơi bến vắng hoang sơ
Phía trước mặt có quán lá lơ thơ
Kẻ độc hành rảo chân tìm chỗ nghỉ
***
Quán vắng vẻ, chỉ một bàn khả dĩ
Để khách ngồi với mỗi ghế chênh vênh
Gã chủ quán là lão chột không tên
Không vợ con, người làm…, không tất cả
***
Lão lừ đừ, chẳng có gì vội vã
Cứ từ từ, thủng thỉnh làm món ăn
Chỉ mỗi đĩa và bầu rượu sủi tăm
Rồi lặng lẽ lui vào trong…, ngáy lớn
***
Nơi góc quán treo bức tranh độc bản
Có độc bình và bức ảnh, lọ hương
Hình cô gái trong ảnh khá dễ thương
Có lẽ là cố nhân của lão chủ
***
Gã lặng lẽ độc ẩm từng chung nhỏ
Rũ phong trần nơi quán trọ cô liêu
Thả hồn say theo cảnh vật liêu xiêu
Quên tất cả những gì đang khắc khoải
***
Một mình gã, vừa uống vừa độc thoại,
Cùng đàn hát với cây đàn Độc huyền
Rồi chìm vào trong cõi mộng cô miên
Nơi tửu quán có mỗi tên là… “ĐỘC”…
(SG 8/11/2014)
Chim bằng tung cánh bốn phương trời
Thỏa chí tang bồng khắp viễn khơi
Chao cánh bay cao xem vạn hướng
Nghiêng mình lượn rộng ngắm ngàn nơi
Du sơn hồ hải, thơ không cạn
Ngoạn thủy giang hà, rượu chẳng vơi
Bốn bể năm non vui kiếp sống
Túi thơ bầu rượu thỏa rong chơi
(SG 10/11/2014)
Nghiêng trời nhỏ xuống giọt mưa
Nghiêng đời rơi xuống lưa thưa phận người
Nghiêng tôi đổ xuống nụ cười
Nghiêng em rót lệ gọi mời thiên thu
(SG 11/11/2014)
Sông Dịch mênh mang, nước lạnh băng
Thuyền nan nhổ cọc vượt sang ngang
Anh hùng thời loạn, thân nào sá
Hào kiệt thuở ly, mệnh chẳng màng
Bạo chúa hung tàn, trăm họ phẫn
Tần vương ngạo ngược, bách dân than
Một đi, tráng sĩ không về lại
Nợ nước chưa xong, quyết chẳng hoàn.
(15/11/2014)
Trời lập đông rồi, em biết không?
Không gian ngưng đọng, cảnh mơ mòng
Tin sương lành lạnh lan trời đất
Tiễn gió thu đi có lệ hồng.
Hàng cây xơ xác, lá đìu hiu
Chim chóc bơ vơ lạc lõng chiều
Ánh nắng cuối mùa hờ hững nhạt
Mây buồn u uẩn, bước liêu xiêu.
Tôi về góp nhặt lá thu rơi
Gượng ép vào tim, mộng rã rời
Dẫu biết thu tàn, đông lại vãng
Sao lòng vẫn nặng nỗi chơi vơi…
Một mùa đông nữa đã về rồi
Nghe chừng tuyết lạnh giữa hồn tôi
Nhớ buổi đông nào ta tắm tuyết
Đông này, tất cả đã xa xôi…
25/11/2011
Giáng sinh về trong ơn Đấng Hài Nhi
Giữa đêm đông, rực vì sao băng lạnh
Hồi chuông xứ đạo rộn rã ngân nga
Hòa ánh sáng muôn ngàn sao lấp lánh
Tôi với em hạnh phúc trong đêm Thánh
Cùng quì khấn trước hang đá Bê-Lem
Cầu cho tim yêu – mãi mãi yêu thêm
Vượt thời gian, không bao giờ phai nhạt
Bài thánh ca buồn ngân vang giọng hát
Lòng thầm ước: Ngài ban xuống hồng ân
Cho đôi chim non vui xây tổ ấm
Luôn được ngự trong ơn Chúa Thánh Thần…
Lời con nguyện, Chúa hỡi! có thấu chăng,
Sao đôi chiên lưu lạc theo năm tháng?
Bao đêm thánh, Đấng Cứu Rỗi đã giáng
Con và nàng vẫn cứ mãi xa xôi…
Giáng sinh xưa vẫn cứ thế dần trôi
Dẫu thời gian không xóa nhòa nỗi nhớ
Lời kinh cầu đi về trong nắng gió
Với niềm tin không phai nhạt Mân Côi
Giáng sinh này, xem lễ một mình tôi
Thầm nguyện ước: Cho chúng con gặp mặt…
Ngẩng nhìn sang, như không tin vào mắt?
Nàng quì bên, e thẹn nắm tay tôi.…
Giáng sinh hồng, hạnh phúc nở trên môi…
30/11/2014
XUÂN LAI
Xuân về trên khắp nẻo trần gian
Điểm tô hương săc đẹp huy hoàng
Mầm sống đâm chồi vươn dậy đất
Lộc non khoe búp rộ mênh mang
Rừng núi khoác xanh tà áo mới
Sông hồ hồng rực sắc hoa ngàn
Mây nước trong veo, vàng mượt nắng
Non xa ngút ngát trắng mai ngàn
Trên đồng sóng lúa mướt xanh rì
Lũ nghé nô đùa rượt đuổi thi
Đàn én từng đôi say vũ khúc
Anh nông vui giọng hát “Xuân Thì”
Hân hoan, thôn nữ đẹp xinh thêm
Mắt nai lóng lánh ánh sao đêm
Má đỏ môi căng màu mận chín
Cô em thơ thẩn hái mơ mềm
Xuân về đôi lứa thắm hương yêu
Dệt mộng tơ duyên, hẹn những chiều
Ước nguyện chung tình xây tổ ấm
Trong mùa xuân mới thỏa niềm yêu.
23/12/2014
HOA BƯỚM
Bướm thả hồn mơ nơi cảnh mộng
Hoa buông hương thoảng chốn tiên bồng
Vườn hồng rực rỡ bao chàng bướm
Hồ biếc yêu kiều những đóa bông
Ngàn bướm thi tài phô sặc sỡ
Trăm hoa đua sắc tỏ thanh trong
Hoa kia thiếu bướm, đời vô nghĩa
Bướm nọ cần hoa thỏa nỗi lòng.
KẾT NGHĨA ĐÀO VIÊN
Tứ xứ tương phùng nơi đất khách
Tam anh hội ngộ buổi đao binh
Ba người khác tuổi không cùng họ
Một dạ đồng tâm bái đệ huynh
Dẫu chẳng cùng sinh năm tháng tốt
Nhưng mong cùng chết một ngày linh
Lưu Quan Trương chúng ta thề ước
Kết nghĩa đào viên nguyện tử sinh.
XÍCH BÍCH CHIẾN
Xích Bích tinh kỳ bay rợp sóng
Trường Giang thuyền chiến đậu tràn sông
Quân Tào lập kế liên thuyền xích
Tướng Thục bày mưu phóng hỏa công
Máu nhuộm đỏ dòng, thuyền úp ngửa
Lửa thiêu vàng nước, xác bềnh bồng
Chu Du, Gia Cát cùng liên thủ
Đã khiến Tào công hận gió đông.
RỒI MAI TÔI SẼ XA ĐÀ LẠT
Tôi ghé Đà Lạt một buổi chiều
Tâm hồn dào dạt những niềm yêu
Đồi thông gọi gió chào vi vút
Vương nhẹ làn sương vọng tiếng tiêu
Đường dốc quanh co, ngựa bước dồn
Leng keng tiếng lạc ngập hoàng hôn
Vài cô sơn nữ gùi đeo trước
Như chứa niềm mơ, mộng ngập hồn
Hồ Xuân Hương nước vẫn trong ngần
Lơ đãng chuông chiều nhịp tiếng ngân
Đôi ta cùng nắm tay chung bước
Trong bóng tà dương đã nhạt dần
Buổi hẹn đầu tiên đã vấn vương
Cùng nhau thề hẹn mãi yêu thương
Cho dù khoảng cách xa vời vợi,
Dù cho năm tháng có vô thường…
Đà Lạt buổi tối sớm lên đèn
Về đêm trời lại càng lạnh thêm
Hai đứa hàn huyên nơi quán vắng
Mơ màng theo tiếng nhạc dịu êm
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt
Xa em nhưng lòng mãi vấn vương
Hồn tôi đã thuộc về xứ mộng
Trăm nhớ ngàn thương suốt dặm trường…
(Đà Lạt 31/1/2015)
MẸ ƠI, XUÂN NÀY CON ĐÃ VỀ
Mẹ ơi ! Khi bầu trời nhiều chim én
Là con biết mùa xuân đã về rồi
Lòng háo hức thầm đếm những ngày trôi
Mong trở lại trong vòng tay của mẹ.
Bao năm qua xa mẹ vì sinh kế
Con thầm mong một cái tết sum vầy
Cùng bên mẹ, ngồi xem lửa đỏ hây
Của nồi bánh chưng xanh đầy hoài niệm.
Với hành trang trên vai, con thẳng tiến
Lòng vui như ngày hội của tuổi thơ
Nơi con lớn lên đầy ắp ước mơ
Chờ một ngày tung cánh chim bạt gió…
Kìa, mẹ già rưng rưng nơi trước ngõ
Đón đứa con xa nay mới hồi hương
Chợt tuôn tràn muôn cảm xúc yêu thương
Con ôm mẹ mà lòng bao thổn thức…
Con hiểu mẹ dẫu một đời cơ cực
Dẫu thời gian khiến chân yếu mắt mờ
Nhưng lòng mẹ vẫn mong đứa con thơ
Về với mẹ trong những ngày xuân mới
Con rất vui rồi chợt buồn, mẹ hỡi !
Bởi sẽ lo khi mỗi độ xuân về
Sợ một ngày kia không còn thấy mẹ
Đứng run run trước ngõ, mắt lệ nhòe…
Quảng Ngãi Đêm mùng 2 tết Ất Mùi (20/2/2015)
NGƯỜI BƯỚC VÀO ĐỜI TÔI
Người bước vào đời tôi
Trong một đêm mưa gió
Bên ngọn đèn mờ tỏ
Hai bóng đổ vào nhau…
Trần thế lắm thương đau
Ta không màng liếc tới
Tình lên cao vời vợi
Ta bất chấp bão giông.
Trong đêm lạnh mùa đông
Tình càng thêm bay bổng
Lên tận cõi hư không
Mặc giông gào sấm chớp.
Em ơi, đời tan hợp
Tình mình vẫn mãi thôi
Đêm nay tình lên ngôi
Trong một đêm mưa gió…
Người bước vào đời tôi…
SG 22/3/2015
*** Những bài thơ này đã được Luật sư Bùi Trọng Hiển đăng ký quyền tác giả. Mọi in sao, trích dẫn phải có sự đồng ý bằng văn bản của tác giả.
CÔNG TY LUẬT BÙI TRỌNG HIỂN – www.luatsutoancau.com